Tần Lục Trác hiếm khi gặp được người còn thẳng thắng hơn cả anh.
Úy Lam thắng thắng như vậy, đây là đầu anh nhìn thấy, một cô gái có mạch não kỳ lạ. Cô nói chuyện gì cũng đều là dáng vẻ đương nhiên.
Vừa lúc, có người gõ cửa phòng .
Sau đó, Thẩm Phóng đi vào, lúc nhìn thấy Úy Lam, tuy anh ta rất vui vẻ, nhưng cũng ngạc nhiên không kém.
Vừa rồi lúc anh ta đi đến đây, có người đã trộm nói lại với anh ta, hôm nay Tần tổng dẫn theo một cô gái vô cùng xinh đẹp.
Người gần gũi nhất với Tần Lục Trác là Thẩm Phóng, bên cạnh anh làm gì có người phụ nữ nào.....
Mới nghĩ vậy, anh ta liền nhớ đến ngày đó ở quán nướng có gặp một người.
Chuyện này, thật đúng là bị anh ta đoán trúng rồi.
Thầm Phóng: " Úy tiểu thư, cô đã đến rồi. Tôi vừa mới về công ty, không tự mình đón tiếp cô được, thật thất lễ."
" Anh đối với ai cũng khách khí như vậy sao?"
Úy Lam nhìn anh ta trịnh trọng như vậy, cười nhạt nói.
Thẩm Phóng lập tức lắc đầu, ra vẻ: " Tất nhiên không phải, tôi chỉ khách khí với cô, dù gì cô cũng là bạn của lão đại."
Tần Lục Trác thấy bộ dáng nhiệt tình như vậy của anh ta, có chút phiền lòng, " Không có việc gì làm liền trở về công ty? Có phải chuyện cần làm quá ít?"
Thẩm Phóng vừa nghe, lòng anh liền sụp đổ.
Lần trước lúc Tần Lục Trác nói câu này, Thẩm Phóng gần như là bận bịu một tháng mới được nghỉ ngơi. Mà đừng nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phien-da-mau-xanh-tham/2155435/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.