Từ thư viện đến ký túc xá, rồi lại từ ký túc xá đến phòng tự học, Trần Phiêu Phiêu cảm thấy mình như đang vẽ nên vòng tròn lặp đi lặp lại của cuộc sống sinh viên.
Có lẽ nhiều cô gái cũng từng trải qua cảm giác này, muốn để lại ấn tượng một cách tinh tế trước mặt người mình thích, tự dán cho mình một cái mác thật sâu. Mọi người có thể không nhớ trong bữa tiệc có ai đó đã kể câu chuyện cười hay ho như thế nào, nhưng chắc chắn sẽ không quên cô em khóa dưới ăn một mạch mười lăm xiên thịt ba chỉ cuộn.
Cả bàn kinh ngạc.
Thậm chí khi ra về, một anh năm hai còn nói: "Em gái thịt ba chỉ cuộn, đừng quên túi của em nhé."
Có những tiếng cười thiện ý, Trần Phiêu Phiêu cũng cười theo, vừa lúc đi đến bên cạnh Đào Tẩm, cô cảm thấy như lông vũ rơi xuống, Đào Tẩm đưa tay vòng qua vai cô, vỗ nhẹ, ra hiệu đi về phía trước.
Đào Tẩm không thích người khác đặt biệt danh cho bạn học, cũng lo lắng Trần Phiêu Phiêu sẽ không vui.
Thấy chưa, Đào Tẩm là một người tinh tế như vậy.
Trần Phiêu Phiêu quan sát Đào Tẩm khá lâu, hiểu rõ tính cách này, nên mới lên tiếng gọi mười xiên thịt nướng khi ngồi đối diện ở hai đầu bàn. Cô biết Đào Tẩm nhất định sẽ chú ý đến mình, nhất định sẽ thỉnh thoảng nhìn cô với ánh mắt dò xét.
Còn sự im lặng đột ngột của bản thân, lại là một chiếc móc câu để câu sự quan tâm của Đào Tẩm.
Năm xiên thịt ba chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phieu-dieu-that-tieu-hoang-thuc/1965091/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.