Lần đầu tiên, Trần Phiêu Phiêu cảm thấy những con số trên bảng hiển thị thang máy không phải đang tăng lên, mà là đếm ngược.
Cô và Đào Tẩm đứng cạnh nhau ở góc trong cùng, nhìn cửa thang máy đóng rồi lại mở, mấy cô gái lần lượt bước ra khi đến tầng mình, tựa như một cái cây khỏe mạnh đang vươn những nhánh cây mới.
Nhánh của Đào Tẩm ở tầng 11 còn của Trần Phiêu Phiêu ở tầng 9.
Thang máy đi lên, đóng cửa ngay tầng 8, Đào Tẩm đưa phần cơm cuộn rong biển cho Trần Phiêu Phiêu, cẩn thận nhìn em cầm chắc rồi mới giơ tay lên, kín đáo xoa nhẹ đầu Phiêu Phiêu.
"Tạm biệt." Trần Phiêu Phiêu nói nhỏ.
"Ừm."
Không khí trong ký túc xá và ở căn hộ cho thuê quả là hai thế giới khác biệt. Trần Phiêu Phiêu cảm thấy không quen, giống như từ một người lớn tự do tự tại bỗng bị nhét vào chiếc lọ nhỏ hẹp, buộc phải làm "trẻ con" trở lại.
Trên hành lang, một bạn học vừa đi vừa ăn kem, tiếng bước chân "lộp cộp" vang lên, chào: "Phiêu ơi~"
"Đi ăn cơm à?" Trần Phiêu Phiêu cười đáp lại.
Cô bạn kia hơi sững sờ, bình thường Trần Phiêu Phiêu rất trầm lặng, hướng nội, gặp nhau quá chăng chỉ cười một cái.
Sau vài câu chào hỏi xã giao, Trần Phiêu Phiêu vén tóc vào tai rồi bước vô phòng. Quạt điện vẫn quay vù vù, luồng gió nóng phả vào khiến cả căn phòng như cái lò hấp.
Trong phòng thoang thoảng mùi ẩm mốc của khăn chưa kịp phơi khô. Trần Phiêu Phiêu khẽ nhăn mũi, kéo ghế ra rồi ngồi xuống, đặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phieu-dieu-that-tieu-hoang-thuc/1965115/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.