Những ngày thật kỳ diệu, kỳ diệu như một tác phẩm nghệ thuật. Bên ngoài sóng gió dâng trào, còn bên trong cũng dậy sóng không kém.
Với mong muốn bù đắp, hay nói đúng hơn là muốn xác nhận lại tình cảm của nhau, họ có những giây phút ân ái mặn nồng. Đêm đó, Trần Phiêu Phiêu không hứa hẹn gì với Đào Tẩm, chỉ khóc và hôn chị. Đào Tẩm cũng không nói gì với Trần Phiêu Phiêu, chỉ để mặc em làm những gì mình muốn.
Nhưng hành động đó còn có ý nghĩa hơn bất kỳ lời hứa nào.
Xa cách ba năm, không còn thân thuộc như xưa, nên phải đặt những nụ hôn lên từng sợi tóc, từng tấc da thịt, mới dám trở lại làm người thân mật nhất của nhau.
Đào Tẩm nhận ra những thói quen mới của Trần Phiêu Phiêu.
Trước khi ngủ, em phải dán một miếng dán hình tam giác trong suốt lên giữa trán. Em giải thích rằng trước đây mình thường cau mày khi ngủ, công ty thấy nếp nhăn giữa trán của khá rõ nên đã đưa đi tiêm một lần. Sau đó, một đồng nghiệp giới thiệu miếng dán này có thể ngừa nếp nhăn.
Trần Phiêu Phiêu không muốn tiêm thêm, vì vậy phải chăm sóc da hàng ngày.
Đào Tẩm ôm Trần Phiêu Phiêu từ phía sau, cằm đặt trên vai, lặng lẽ thu thập những thông tin vụn vặt.
Em thường cau mày khi ngủ sao? Trước đây khi ở bên nhau không vậy.
Mỗi buổi sáng, Trần Phiêu Phiêu phải đắp mặt nạ để đánh thức. Sau khi chăm sóc da xong thì vừa đắp mặt nạ vừa ăn sáng. Em nói làm vậy sẽ dễ trang điểm hơn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phieu-dieu-that-tieu-hoang-thuc/1965207/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.