Bạch Cơ và Thanh Minh ở lại làm khách tại trang viên Vân Hoa. Tư Đồ Hiểu và Hoa Nhược nhiệt tình tiếp đãi hai người. Vì quản gia đã ra ngoài, Tư Đồ Hiểu đích thân chỉ huy người hầu sắp xếp phòng khách cho Bạch Cơ và Thanh Minh. Bạch Cơ ở lại hậu viện, cùng Hoa Nhược ngắm hoa uống trà.
Vì lo lắng Thanh Minh nói nhiều sẽ lỡ lời khiến Hoa Nhược nghi ngờ và làm khó cho bản thân, Bạch Cơ giả vờ rằng Thanh Minh muốn vẽ tranh và xin Hoa Nhược đưa cho giấy mực để Thanh Minh ra vườn vẽ tranh bên cạnh hồ nước.
Thanh Minh bối rối hỏi: "Bạch Cơ, ta nên vẽ gì đây?"
Bạch Cơ tùy tiện trả lời: "Đồ Hoa."
Thanh Minh hỏi: "Đồ Hoa trông như thế nào?"
Bạch Cơ trả lời: "Ta cũng chưa từng thấy. Trong vườn có nhiều hoa đẹp như vậy, ngươi cứ tưởng tượng mà vẽ."
Thanh Minh đành phải vừa quan sát các loài hoa trong vườn, vừa suy nghĩ và bắt đầu vẽ.
Hoa Nhược tò mò hỏi: "Cô Bạch Cơ, Đồ Hoa là loài hoa gì thế? Ta chưa từng nghe thấy bao giờ.”
Bạch Cơ trả lời: "Đồ Hoa là loài hoa đẹp nhất thế gian. Tuy nhiên, ta cũng chưa từng thấy, chỉ nghe nói thôi."
Bạch Cơ nhìn Hoa Nhược, trầm ngâm nói: "Cũng giống như tình yêu sâu sắc và tuyệt vọng nhất trên thế gian, ta chỉ nghe nói mà chưa từng trải qua."
Hoa Nhược không nhận ra gì, chỉ mỉm cười nói: "Tại sao tình yêu lại khiến người ta tuyệt vọng chứ? Tình yêu phải là thứ mang lại hạnh phúc cho con người chứ."
Bạch Cơ hỏi: "Tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phieu-mieu-8-quyen-gia-lam/2519865/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.