Trăng đen, gió lớn. Nam Hải, nước Ô Y.
Nước Ô Y nằm trên một hòn đảo biệt lập giữa Nam Hải, bốn bề là biển, đá ngầm chằng chịt. Kiến trúc của nước Ô Y rất đặc biệt, nó là những hang động được đục từ núi, nối lập tức nhau, sắp xếp như những ngôi mộ trên vách đá.
Một nam tử mang theo hành lý lặng lẽ bước ra từ một hang động, vội vã đi trong màn đêm.
Bên bờ biển, một chiếc thuyền buôn đang chuẩn bị khởi hành, vài thủy thủ mò mẫm trong bóng tối để vận chuyển từng thùng hàng lên thuyền.
Thuyền trưởng và một người trông như thuật sĩ đang đứng trên boong tàu nói chuyện nhỏ nhẹ với nhau, bàn bạc về hải trình và lộ trình. Mặt trăng lướt qua đám mây, chiếu rọi ánh sáng mờ mờ xuống nhân gian làm bờ biển sáng thêm đôi chút. Nhờ ánh trăng, thuật sĩ nhìn thấy một nam nhân vội vàng tiến đến, bèn ngừng lại cuộc trò chuyện về hải trình và nói: "Hắn thực sự đã đến."
Nam nhân cũng nhìn thấy thuyền trưởng và thuật sĩ, vội vàng vẫy tay. Thuyền trưởng thì thầm hỏi: "Tiên trưởng, có đưa hắn đi cùng không?"
Thuật sĩ nở nụ cười đầy ẩn ý, trả lời: "Đã muốn đi thì cứ đưa theo hắn. Dù sao, hắn cũng là đồng hương với ta, thuận đường thì chở đi thôi."
Nghe thuật sĩ nói vậy, thuyền trưởng cũng không có ý kiến gì. Nam nhân thuận lợi lên thuyền. Sau khi chào hỏi, thuật sĩ nói: "Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa? Một khi đi rồi sẽ không bao giờ quay lại được nữa đâu."
Nam nhân kiên quyết gật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phieu-mieu-8-quyen-gia-lam/2519893/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.