Phiêu Miểu – Cầm đèn
Tác giả: Bạch Cơ Quán
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Phần 6: Cá mang đèn
Chương 1: Minh Đăng
Tháng ba thanh minh, cỏ dài chim bay.
Trong Phiêu Miểu Các, Nguyên Diệu đang lau một chiếc bình hoa sứ men màu, Bạch Cơ mang hai chiếc đèn giấy đi ra, nói: “Hiên Chi, tiết Thanh Minh sắp đến rồi, đi treo những chiếc đèn này ngoài cửa đi.”
Nguyên Diệu đổ mồ hôi lạnh: “Phiêu Miểu Các đâu phải là mộ phần, sao phải treo đèn giấy ở cửa chứ?”
“Tháng ba thanh minh, linh hồn đi đem, đèn giấy có thể soi đường cho linh hồn lạc lối.”
“Tại sao phải soi đường cho linh hồn?”
“Soi sáng đường đi có thể giúp linh hồn trở về nơi cần về, không còn quanh quẩn ở nhân gian.”
“Ồ, ra là vậy. Xem r, treo đèn giấy cũng là làm việc tốt nhỉ. Ta sẽ đi treo ngay.” Nguyên Diệu mỉm cười nhận lấy đèn giấy, lấy một cây sào tre ra ngoài treo đèn.
Nguyên Diệu treo xong một chiếc đèn ở bên trái Phiêu Miểu Các, lại đi sang bên phải treo tiếp.
Nguyên Diệu vừa treo xong chiếc đèn bên phải, thì phía sau có người nói: “Treo lệch rồi. Dịch sang phải chút nữa.”
Nguyên Diệu quay đầu, thấy rõ người đến, cười nói: “Đan Dương, sao ngươi lại đến đây?”
Vi Ngạn đứng ngoài Phiêu Miểu Các, nói: “Ta đến đi dạo. Vẫn lệch, dịch sang phải chút nữa.”
Nguyên Diệu lại dịch thêm chút nữa, Vi Ngạn vẫn thấy lệch. Nguyên Diệu đành phải dịch thêm chút nữa, Vi Ngạn vẫn không hài lòng. Cuối cùng Vi Ngạn không kiên nhẫn, giật lấy sào tre của Nguyên Diệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phieu-mieu-quyen-cam-den/508943/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.