"Hoàng Cân hán tử đúng là một nhân tài, lấy một địch năm lại vẫn có khí khái thành thạo điêu luyện như vậy, không phụng sự cho bản vương quả thật đáng tiếc." Thanh Thành vương nhìn đại nội thánh vệ, trong mắt lộ ra vẻ thương tiếc.
Cận Ngọc thấy ánh mắt có vài phần si mê của Thanh Thành vương, không khỏi "Phi!" một tiếng, "Cái gì Hoàng Kim hán tử Thanh Đồng hán tử, đều chỉ là cái lão đầu râu bạc mà thôi!" Nâng kiếm trong tay, "Ông lão! Ngày hôm nay để ngươi nếm thử bản lĩnh bản thiếu gia --' Thần Hành Tiểu Phi yến ' lợi hại như thế nào." Nói xong vận động nội lực, thân thể "Vèo" một tiếng, gia nhập chiến đấu.
Ngũ Đại Hộ Pháp vốn là cùng đại nội thánh vệ đánh cân sức ngang tài, bị Cận Ngọc bất ngờ ứng chiến, nhất thời rối loạn, đại nội thánh vệ nắm lấy kẽ hở, một chiêu ba thức liên tục đánh mạnh, Ngũ Đại Hộ Pháp ngược lại lộ ra dấu hiệu thất thế.
"A ha ha ha. . . . . ."
Thanh Thành vương nhìn thấy phe mình bất lợi, chẳng những không tức giận, trái lại ngửa mặt lên trời cười ha hả.
"Như vậy cũng cười được."
Trường Ninh hơi nhíu mày cảm thấy khó mà tin nổi.
Ngũ Chỉ Kiếm nói, "Lão hủ thấy được chân ái."
Khóe môi Trường Ninh co rụt lại một hồi, sau đó nghiêm mặt nói, "Sư phụ, đại nội thánh vệ chỉ là tạm thời chiếm thượng phong, một khi đối phương sáu người ăn ý, rất nhanh sẽ xoay chuyển chiến cuộc, cần sư phụ phải ra tay cứu viện. . Đồ nhi muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pho-ma-16-tuoi/884584/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.