Phản ứng của ta đã như thế, còn tiểu Cửu liền trực tiếp xì một tiếng bật cười, không cần phải nói, chuyện này đặt vào trên người ai mà không cười cho được, cười sự thiếu hiểu biết của tên chưởng môn đó. Nhưng mà, ta cũng thông cảm cho hắn, dù sao hắn cũng không biết thân phận của hai ta.
Tên chưởng môn nhìn thấy vẻ mặt khinh thường của tiểu Cửu, không khỏi nhíu mày:
“Xem ra nàng đây là không đồng ý.”
Tiểu Cửu vừa cười, nói: “Ta tất nhiên sẽ không đồng ý.”
“Vậy là không còn gì để nói?”
Tên chưởng môn nói xong, đám người phía đối diện liền bắt đầu nâng lên vũ khí. Chỉ cần chưởng môn của chúng vung tay, chúng ta liền phải lâm trận.
Tiểu Cửu mặt không đổi sắc, tay phải cầm lấy bảo kiếm đang đặt trên bãi cỏ, nói: “Vốn dĩ cũng không có gì muốn nói với ngươi.”
“Được, được, được.” Tên chưởng môn cười, liên tục nói ba tiếng ‘được’, sau đó liền vung tay lên.
“Bắt sống cả hai cho ta!”
Lời vừa ra khỏi miệng, một đám lâu la phía sau giống như phát điên chạy đến chỗ ta cùng tiểu Cửu.
Đám người đó cầm đủ loại vũ khí, một đám hung thần sát ác, dáng người thô kệch, khí thế mỗi một người đều cuồng bạo.
Tiểu Cửu không một chút sợ hãi, dẫn đầu vọt lên trước.
Trái đỡ phải đánh, một tên liền ngã xuống, trong lòng ta kêu một tiếng “Hay”, sau đó liền theo sát xông lên phía trước giúp tiểu Cửu.
Tiểu Cửu trong tay cầm kiếm, ta thì cái gì cũng không có, hay tay trống trơn, lúc này trên người còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pho-ma-cung-la-hoa-nhi/459249/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.