Nhược Ca đi theo Lạc Hy vòng mấy khúc quanh trên hành lang, cuối cùng đến một khu đất trống phía sau. Nơi đây chủ yếu để củi, gần nhà bếp. Nhược Ca bỡ ngỡ nhìn xung quanh. Trong lòng vui vẻ, thật không giống như chạy trốn a.
'Lạc Hy, chúng ta làm sao ra khỏi đây?'
Nhược Ca nhìn bức tường ước chừng cao 3 mét, trơn nhẵn, sừng sững đứng đó. Trong lòng e ngại kéo lại Lạc Hy hỏi:
'Lạc Hy, chúng ra trèo bằng cách nào?'
Lạc Hy nhìn Nhược Ca khó hiểu, nhưng nghĩ là Phò mã gia trêu đùa. Bây giờ nàng không có tâm trạng trêu đùa cùng Nhược Ca nên trả lời ngắn gọn: 'Nhảy qua'
Nhược Ca cao hơn Lạc Hy , cường thế nhìn từ trên xuống: 'Ta không có bản lĩnh đó, ta đi tìm cây thang'
'Nhược Ca, giờ này tìm thang thì đến sáng mất'. Liền ôm ngang người Nhược Ca gọn gàng nhảy qua tường. Nhược Ca bất ngờ bị nhất lên không trung, rồi rất nhanh bị thả xuống mặt đất. Không khác gì chơi cảm giác mạnh a:
'Lạc Hy, tỉ có võ công sao?'
Lạc Nhi nhìn Nhược Ca vẻ mặt khó tin sùng bái bản thân mình không khỏi ghét bỏ, hối thúc rời khỏi đi càng nhanh càng tốt. Vừa đi nàng vừa nói:
'Nhược Ca bị sét đánh hỏng não luôn rồi. Bản thân đệ võ công không phải còn giỏi hơn ta rất nhiều sao?'
Nhược Ca không biết cơ thể này lại còn có tuyệt học võ công a. Nhưng vào tay mình thì hỏng rồi. Bản thân mình làm sao có khả năng thi triển võ công.
Nhược Ca và Lạc Hy rời khỏi Phò Mã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pho-ma-gia-thinh-di-loi-nay/247507/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.