Tề Dật sắp được một trăm ngày, Tề Loan được hưởng ánh sáng của nhi tử, cuối cùng cũng được Vân Nhược Dư thương xót, không bắt phải ngủ ở thư phòng nữa.
Có thể chính đại quang minh trở lại phòng ngủ chính, mấy ngày này Tề đại tướng quân đi thượng triều thôi cũng như mang theo gió.
Không biết còn tưởng hắn gặp được chuyện già tổt, vì thế nhóm quần thần lại bắt đầu suy đoán, nghĩ tới nghĩ lui cũng không tìm được đáp án thích hợp, nên không ngừng phát sầu.
Hài tử đã sắp được một trăm ngày, Vân Nhược Dư đặc biệt tới Trấn Bắc Hầu phủ thương lượng với Nguyễn thị tiệc một trăm ngày của Tề Dật phải làm như thế nào, nên làm ở Trấn Bắc Hầu phủ hay là tướng quân phủ.
Dựa theo quy củ, Tề Loan cùng Trấn Bắc Hầu phủ vẫn chưa phân nhà, tiệc một trăm ngày của Tề Dật đương nhiên nên làm ở Trấn Bắc Hầu phủ, khi Nguyễn Thi nói chuyện với Vân Nhược Ngọc, nàng đương nhiên sẽ không phản đối: “Vậy chuyện này đành phải làm phiền mẫu thân.”
Nguyễn thị nhìn Vân Nhược Dư, nhẹ nhàng vỗ tay nàng; “Đều là người một nhà, có gì mà phiền toái hay không phiền toái? Chỉ là lúc trước ngươi thích tham gia yến hội, bây giờ……”
“Lúc trước là lúc trước, hiện tại là hiện tại, huống chi đây là tiệc trăm ngày của Dật Nhi, tham gia là chuyện đương nhiên.” Vân Nhược Dư thật sự không cảm thấy miễn cưỡng chút nào, nàng thường không tham gia yến hội không phải bởi vì không muốn, thật sự là do cảm thấy không có gì thú vị, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pho-ma-kho-lam-mo-dung-khanh-mac/1545761/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.