Đêm đầu tiên có ý nghĩa thế nào đối với những cô gái khác, Phồn Hoa không biết, nhưng cô biết, đối với cô mà nói, chính là ba năm chờ đợi.
Ba năm, sẽ xảy ra bao nhiêu chuyện?
Đây là vấn đề năm đó Phồn Hoa hay nghĩ đến, bây giờ đã có đáp án.
Cô lười biếng dựa vào ghế sofa trong phòng Vip lớn nhất của KTV, quay đầu nhìn mình trong lớp kính trong suốt phía đối diện. Tóc quăn, da trắng, bộ đồ công sở đen trắng, dấu vết năm tháng dường như đã để lại vết tích trên nụ cười của cô. Đây là cô của bây giờ sao, không nhìn rõ tốt xấu chỗ nào, theo lời của Giang Nam nói chính là trở nên thành thục, xinh đẹp, nhưng vẫn chưa đủ lõi đời, may mà có đủ khôn khéo.
Cũng phải thôi, nếu không đủ khôn khéo, sao có thể phụ giúp Giang Nam quản lý công ty được chứ?
"Này, cậu lại không tập trung rồi. Tối nay là tiệc từ biệt cuộc sống độc thân của tớ đó, cậu có thể nể mặt mà tập trung một chút được không?" Đang nghĩ rất nhập tâm, giọng nói mang theo hơi rượu của Lam Lam đã bay tới bên tai.
Phồn Hoa buồn cười quay đầu, nhìn cô, lắc lắc ly rượu trong tay: "Ừm..... Vậy thì chúc cậu đám cưới hạnh phúc."
Tuy rằng là lời chúc phúc, nhưng vẫn lộ ra chút thờ ơ. Diêu Lam khó chịu bĩu môi, không buông tha cơ hội chế nhạo cô: "Nhìn đi, có phải cậu thấy đến tớ cũng đã gả đi rồi, nên bắt đầu thấy sốt ruột đúng không?"
Nghe vậy, Phồn Hoa cong khóe miệng lên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phon-hoa-ruc-ro/587200/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.