Đợi bên dòng suối nhỏ, hai vị thủ vệ đã đợi thật lâu, bọn họ tư thế từ đứng biến thành ngồi, thấp giọng bát quái trò chuyện.
“Thời gian dài như vậy, không biết công tước đại nhân ở bên kia làm cái gì?”
“Có khả năng là cùng quý tộc tiểu thư……” Thủ vệ động tác hôn môi “Lần này không mang phu nhân lại đây, vừa lúc lén gặp tình nhân, hắc hắc hắc.”
Hai người nở nụ cười đáng khinh, trong đầu tràn ngập cảnh tượng hương diễm.
Qua một hồi lâu, thủ vệ nghe được âm thanh phát ra từ hướng công tước rời đi: “Uy, ngươi có nghe âm thanh kỳ quái gì không?”
“Ân? Không có a.”
“Như thế nào giống như tiếng gấu rống…” Thủ vệ đi tới hai bước, thanh âm kia càng thêm rõ ràng, gã đẩy đồng bạn đang ngốc lăng, “Chúng ta chạy nhanh qua đi, vạn nhất công tước đại nhân xảy ra chuyện gì, chúng ta ai cũng chạy không được.”
Cùng lúc đó,khoảng cách gần khu vực săn bắn đó, cũng đã nhận ra tiếng hô dữ dội của hùng gấu, không khỏi đi qua tìm, nếu lúc săn thú đánh hạ được một đại hùng gấu, việc này cũng đủ bọn họ thổi phồng chém gió cả đời.
***
Mèo đen ngoắc đuôi, tiếng kêu "meo" phát ra ngọt nị nị, làm một bộ dáng cái gì cũng không hiểu.
“Chẳng lẽ trong trò chơi nên biến dị giống loài??” Quý An ngồi xổm xuống, cùng mèo đen bốn mắt to trừng mắt nhỏ, khoa tay múa chân một vòng, “Chính là thấy thế nào…… Này đều cùng miêu lớn lên giống nhau a.”
Carville: “……” Túng túng đát, không dám nói lời nào.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-cach-choi-game-cua-toi-khong-giong-nguoi-thuong/1569070/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.