Đêm nay trời tối, mây đen che khuất ánh trăng, bên trong là bóng tối im lặng.
Quý An mở to mắt nhưng chỉ thấy một bóng đen mờ ảo, đầu ngón tay dường như vẫn còn lưu lại cảm giác lạnh lẽo và nhớp nháp, dưới nỗi sợ hãi khổng lồ, cảm xúc của cậu bình tĩnh lạ thường.
Đây là phản ứng giật đầu gối của bệnh tim nhiều năm, không vận động được, hoảng sợ nhưng vẫn phải giữ được bình tĩnh.
Những ngón tay mảnh khảnh của cậu xoa vào vách tường, Quý Nhiên đang say giấc nồng bên cạnh cậu như chìm đắm trong giấc mộng đẹp, cậu dựa vào giường không nói một lời, do trời tối, tầm nhìn của cậu bị che khuất và không thể thấy được rõ ràng.
Trái ngược với bản thân, có người ở đầu giường có thể nhìn thấy rõ ràng mọi cử động nhỏ của cậu.
“Thật sự không uống sao?” Người đàn ông cười khúc khích, cúi xuống hôn mu bàn tay của người thanh niên rồi véo nó một cách trìu mến “Vừa rồi tôi khát, nhưng giờ tôi đã đổi ý rồi.”
Quý An: “... ai? "
" Nếu tôi nói với em, thì có phần thưởng nào không? "
".....Ngươi muốn gì? "
Quý An vừa hỏi, vừa thầm nghĩ không ổn. Thật tình cái trò chơi rách này luôn thích hố người khác,để lại trong cậu quá nhiều bóng ma. Thật vậy, người đàn ông ngồi bên cạnh nhìn cậu trịch thượng, với giọng nói ngọt ngào và lưu luyến: “Anh muốn em.”
Quý An: “…” Đừng hỏi, hỏi là một cỗ máy cảm xúc.
“ Em sẽ đáp ứng sao? Khẳng định là không.” Hắn tự lẩm bẩm moitj mình.., rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-cach-choi-game-cua-toi-khong-giong-nguoi-thuong/432824/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.