Khương Tố Oánh làm sao nghe theo, quay đầu định tránh đi. Trên trán của cô vẫn còn lưu lại một vòng ấn đỏ, là do bị s.ú.n.g ấn ra.
Trong khi đó, người đàn ông túm chặt hai gò má của cô, tay nâng lên, lại trực tiếp đổ rượu vào miệng cô!
Rượu cay xè chảy xuống cổ họng Khương Tố Oánh, thiêu đốt thành một đường lửa. Liêu Hải Bình nhìn cô uống sạch giọt rượu cuối cùng, mới thả tay ra.
Khương Tố Oánh cuối cùng cũng có thể hô hấp thông thuận, ho sặc sụa chật vật không thôi.
Khi cô gần như muốn nôn mửa, lại nghe Liêu Hải Bình nói: “Uống rượu giao bôi, chúng ta đã là vợ chồng.”
Đây là kiểu vợ chồng chó má gì chứ!
Hơi cồn khiến m.á.u Khương Tố Oánh sôi sục, cơn giận và sự bất mãn trào lên. Cơ thể cô bị người hầu giữ chặt, không thể vùng ra, nhưng cổ tay Liêu Hải Bình lại ở ngay trước mặt, còn chưa rút đi.
Cô dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, ôm theo tâm trạng cùng nhau hủy diệt, mở miệng ra, cắn mạnh vào!
Dấu răng sâu vào da thịt, m.á.u nhanh chóng chảy xuống cổ tay Liêu Hải Bình, nhỏ xuống nền gạch, tạo thành một vòng đỏ chói mắt.
Người hầu hoảng hốt, vội vàng kéo Khương Tố Oánh ra.
Còn Khương Tố Oánh thì nhổ m.á.u trong miệng ra, trong ánh mắt tràn đầy thù hận: “Liêu Hải Bình, tên súc sinh này!”
Liêu Hải Bình không lên tiếng.
Người hầu răng run rẩy lập cập muốn đưa hắn khăn tay, cũng bị hắn nâng tay đẩy đi. Cổ tay tuy đau, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-cot-nhat-chich-tieu-hoa-thoi/1146460/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.