Ngày hôm sau dẫn Dương Dương đi xem máy tính tới trưa, giữa trưa tìm ba. Chí ít thì thái độ của ba, mẹ và Cẩn về một việc là giống nhau, đó là cực kì bất mãn việc tôi 'đột nhiên tập kích'. Mặc dù ba đã quen, nhưng mỗi một lần tôi tập kích trở về đều sẽ mắng tôi một trận.
Buổi chiều lại phải vội vã chạy về, buổi tối, xem như là bắt kịp hội nghị của trường, chỉ tiếc tâm tình không được tốt cộng thêm đi đường mệt mỏi, đúng là không làm sao nghe lọt.
Vừa nghĩ đến sinh nhật Cẩn tôi lại không thể về liền rầu đến thúi ruột, tuy nói đã chuẩn bị quà từ rất lâu, nhưng chỉ cần nghĩ đến mình không thể về, tại thời khắc ý nghĩa như vậy lại không thể ở bên cạnh nàng, liền cảm thấy trong lòng cực kì áy náy.
Chuẩn bị tổng cộng ba món quà, hai món trước đã xong từ tuần trước, chỉ có món thứ ba, làm đã chậm lại còn không tốt. Cứ làm quà một hồi thì không biết tâm tư đã bay đến nơi nào...
Tôi muốn ôm Cần vào trong lòng, nói một câu bên tai nàng: "Thân ái, sinh nhật vui vẻ, em yêu cô!" Chỉ thế này thôi, lại thành nguyện vọng xa xỉ nhất.
Thành kính chắp tay trước ngực, hi vọng lời chúc phúc của tôi, Cẩn sẽ cảm nhận được.
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Đêm đã khuya, vẫn không ngủ được. Cầm điện thoại trong tay, vẫn chờ đợi trước sau như một.
Hàng năm đúng 0h ngày 1/6, điện thoại đều sẽ đúng giờ vang lên, cho dù em đang ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-cuong-lao-su-lang-due/2240904/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.