So với đao chém rìu chặt, muốn cho một gốc cây đại thụ che trời chết đi, không gì bằng hư thối mục ruỗng từ trong bộ rễ.
Sở Tích Vi mang theo hai người, một là Trương Tự Ngạo, một là Hạt Tử. Người trước võ công cao cường kinh nghiệm dày dặn, người sau thủ đoạn tàn nhẫn quen thuộc tình huống, nhờ vậy mới giúp bọn họ từ trong Mê Tung lĩnh giới nghiêm trùng trùng tìm được khe hở, như ba con cá không chút nào thu hút trà trộn vào vũng nước đục, đảo mắt đã biến mất trong bùn lầy.
Triệu Băng Nga trù tính nhiều năm, hiện giờ mặc dù mệnh đã hết, thủ hạ lại không thiếu ám cọc chưa bại lộ trong hang ổ Táng Hồn cung. Hạt Tử rất nhanh từ chỗ bọn họ lấy được tin tức – Hách Liên Ngự bế quan tại Khấp Huyết quật, sự vụ lớn nhỏ trong lĩnh đều giao cho Tiêu Diễm Cốt cùng Lệ Phong.
Trương Tự Ngạo nhìn thoáng qua Thanh Long điện xa xa: “Thời điểm Lệ Phong tại Cổ Dương thành bị Tạ Vô Y chém đứt cánh tay. Tuy rằng tay trái hắn vẫn còn hữu dụng, rốt cuộc cũng không phải là lúc toàn thịnh, cùng Tiêu Diễm Cốt tranh quyền đã là bất lợi. Hắn nếu mà thông minh liền sẽ tạm lánh khỏi mũi nhọn này.”
Quan hệ sư đồ giữa Tiêu Diễm Cốt cùng Triệu Băng Nga cực kỳ bí mật, ngay cả lão nhân như Hạt Tử cũng không thể hiểu hết. Nhưng mà hắn nhớ lại lời chủ tử lúc sinh thời, đối Sở Tích Vi nói: “Từ bên ngoài mà nhìn, Tiêu Diễm Cốt là người kính sợ Hách Liên Ngự nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-dao/1176640/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.