Dù sao cũng sẽ phải chết, không bằng đánh cược một lần.
“Để thể hiện thành ý, các người có thể bảo con ma nữ mặc váy đỏ ở ngoài cửa kia rời đi không? Những trò bịp bợm này không thể làm tôi sợ đâu.” Cầm điện thoại lên quan sát động tĩnh ngoài cửa, trong ống kính đã không còn thấy con ma nữ mặc váy đỏ nữa, hoặc có lẽ cô ta đang ở một nơi mà máy ảnh không thể chụp được, có thể lúc mở cửa ra sẽ bị ‘sờ gáy’ ngay.
“Váy đỏ?” Biểu hiện của Tú Mộc rất lạ: “Đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy thứ đó ở đây đó.”
“Cô ta không phải là Thẩm Mộng sao?” Mọi thứ vẫn hơi khác so với những gì tôi tưởng tượng.
“Thẩm Mộng đã chết rồi, hoặc phải nói là cô ấy đã chết vào đêm nay rồi.”
“Ý cậu là gì?”
Thở dài một hơi, Tú Mộc đau khổ nói: “Mấy người bọn tôi chỉ là một linh hồn yếu ớt.
Mỗi đêm sẽ bị Quách Quân Kiệt hành hạ, nó giống như một cơn ác mộng lặp đi lặp lại, linh hồn của chúng tôi bị tra tấn, không thể chịu đựng nổi sẽ tiêu tan, có nghĩa là sẽ chết.”
“Anh nói câu này rất đúng, chúng tôi chỉ là những chú hề đang nhảy múa trong lòng bàn tay của Quách Quân Kiệt, không có tự do, mãi mãi không thể trốn thoát được.”
“Nếu tối nay Thẩm Mộng và Tiết Phi không xuất hiện nữa, vậy ma nữ mặc váy đỏ kia có phải là bạn học khác của cậu không?” Tôi không chắc liệu Tú Mộc có nói dối hay không, vì vậy tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-livestream-dia-nguc/1358521/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.