“Hô hấp khó khăn, có phải là bị suyễn không? Sương trong thành phố lớn, nhiều người hay mắc bệnh này.
”
“Cái cậu hiểu cái quái gì, tránh ra hết!” Vương Xuân Phúc cũng uống đến lảo đảo, anh ta nhìn ánh mắt sợ hãi của Trương Dung: “He he, lúc này phải ấn ngực, hô hấp nhân tạo, cút sang một bên, duy trì không khí thông thoáng.
”
Anh ta thật là kẻ háo sắc, tôi không nhẫn tâm nhìn bi kịch xảy ra, nhưng lại không tiện lên tiếng cắt ngang, bởi vì tôi chưa thể phán đoán được thân phận của ba người này.
”
“Học theo tôi đây này, đây là kiến thức cấp cứu.
” Vương Xuân Phú nói rất ra dáng, nhưng biểu cảm trên mặt lại hạ lưu đê tiện.
Anh ta vạch cổ áo của Trương Dung ra, vừa ấn, vừa giả bộ hít sợ một hơi, sau đó cúi đầu thổi hơi vào trong miệng Trương Dung.
“Em gái, cảm thấy tốt hơn chưa?”
Dương khi vào trong cơ thể, Trương Dung cảm thấy ấm áp hơn, mái tóc đen trên cổ cũng nới lỏng hơn, cô ta liên tiếp gật đầu: “Cứu tôi, cứu tôi.
”
“Được! Con người này của tôi chính là mềm lòng, sẽ không thấy chết mà không cứu!”
Vương Xuân Phú lại thổi vài hơi, ngay cả bản thân anh ta cũng không phát hiện, gương mặt đỏ bừng sau khi uống sau của anh ta quấn một tia tử khí màu trắng.
“Anh Phú, để hai chúng tôi cũng giúp đi.
”
“Được được được, các cậu tới, khi tay ấn xuống nhất định phải dùng sức.
”
Ba người nhìn nhau cười, cũng không nói chuyện, lần lượt tiến hành.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-livestream-dia-nguc/477387/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.