Hàn Đông đem "Ngũ tỷ muội" toàn bộ đốt, thuận tiện đốt cả áo ngực, quần lót các nàng.
Đang muốn rửa sạch "Tro cốt", đột nhiên nghe được tiếng gõ cửa phòng đối diện.
Hàn Đông hoả tốc chạy đến, nhìn thấy một cô gái đến thuê phòng. Cô bé này không chỉ xinh đẹp, hơn nữa còn một mình đến xem phòng.
Nếu đổi lại trước kia, răng nanh Hàn Đông nhất định sẽ theo khóe miệng tán tỉnh.
Nhưng là ngày hôm nay, hắn lại không có gì hưng phấn.
Nhìn lướt qua trên váy, liền khép cửa phòng lại.
Giống như thật sự hết thảy đều đã kết thúc.
Cái chỗ này không còn có gì nhớ nhung cần phải chờ đợi.
Suốt một ngày, Hàn Đông cân nhắc chuyện làm sao trở về này.
Gọi điện thoại bắt Phùng Tuấn phái người tới đón? Nhưng theo tính tình Phùng tuấn, vạn nhất vứt câu "Tự đánh xe đến", chẳng phải là càng không còn mặt mũi? Gọi Nhị lôi? Nhị Lôi nhất định sẽ báo Vương Trung Đỉnh. Vạn nhất Vương Trung Đỉnh tự mình lái xe tới đón, mặt mũi nào cho đủ, có thể Hàn Đông sẽ mang loại cảm giác tự bán thân.
Thoáng liền đã tối, cũng tới kỳ hạn cuối cùng của "Ba ngày".
Hàn Đông luôn luôn coi chừng điện thoại, chờ đợi bên kia cho cái bậc thang đề leo xuống, kết quả không hề có động tĩnh.
Xem ra chỉ có thể tự mình tới cửa.
Giờ này khắc này, Hàn Đông tựa như sắp đi tái giá, liều mạng muốn tìm khăn voan đỉnh đầu có thể che khuất toàn thân.
Mà khăn voan này, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể là "Mộng du".
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-mang/2438442/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.