Vương Trung Đỉnh đã thành túc chờ ở nhà hai ngày nay, hôm nay cuối cùng cũng nhận được điện thoại của lái xe.
Tài xế đã hứa sẽ mang Hàn Đông bình an vô sự trở về, nhưng Vương Trung Đỉnh vẫn một mực muốn tự mình đến đón.
Mười mấy phút sau, hai chiếc xe tụ lại ở trên đường.
"Quá nguy hiểm, hơi kém bị chủ tịch phát hiện." Tài xế biểu tình vẫn còn sợ hãi.
Vương Trung Đỉnh lại bình tĩnh, "Vất vả cho cậu."
Tài xế cười cười, "Phải là vất vả Hàn Đông mới đúng, may là có chiêu này của cậu ấy, nếu không tôi ngồi xổm đến sang năm cũng chưa chắc có thể dò được địa chỉ phòng tân hôn của chủ tịch."
"Cậu đi về nghỉ ngơi sớm một chút, mấy ngày nay khổ cực rồi."
"Vâng, Vương tổng cũng nghỉ ngơi sớm một chút."
Một khắc trước khi tài xế vừa rời đi, Vương Trung Đỉnh vẫn là một bộ biểu tình hờ hững tự nhiên. Chờ người ta vừa khuất bóng, Vương Trung Đỉnh liền vèo lao vào trong xe, hung hăng hôn một cái trên mặt Hàn Đông.
Giỏi lắm!
Tạm thời dừng cảm xúc kích động, Vương Trung Đỉnh lái xe mang Hàn Đông về nhà.
Tháo trang sức, tắm rửa, kiểm tra thân thể...mới làm được một nửa, Hàn Đông liền tỉnh.
"Mẹ kiếp, đây là ở nhà sao?" Bàn tay của Hàn Đông các loại xoa các loại vặn vẹo ngũ quan Vương Trung Đỉnh.
Vừa rồi lúc Hàn Đông chưa tỉnh, Vương Trung Đỉnh là các loại tri kỷ các loại ôn nhu. Chờ hắn vừa tỉnh, gánh nặng chồng chất lại dâng lên.
"Bị đánh không?" Tức giận hỏi.
Hàn Đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-mang/73112/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.