"Khương Đằng Vân...", Tần Ninh hít một hơi, chậm rãi nói: "Được... được...", nghe Tần Ninh nói vậy, sắc mặt cả bọn đều rất kỳ lạ.
"Tần đại ca, ngươi có thù oán gì với Khương tộc sao?"
"Không có...", Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Chỉ cần không phải là nàng là được rồi...", trong quan tài không có gì ngoài thi thể của Khương Đằng Vân, bên cạnh thi thể còn có một cái hộp gỗ dài gần một trượng.
Tần Ninh cầm ngay hộp gỗ lên, cảm thấy tay khá nặng.
Hắn mở hộp gỗ ra, một luồng khí sắc bén ập vào mặt hắn.
Bọn Bắc Minh Kiết và Thương Thuyên đều bị đao khí dọa sợ, cả đám vội vàng lùi lại.
Tần Ninh chậm rãi cầm lấy nó.
Bên trong hộp gỗ là một thanh đao.
Một thanh trường đao.
Thân đao hẹp dài, lưỡi đao như hình trăng khuyết, sống đao điêu khắc rất rõ những đường cong uốn lượn như mây.
Tại đầu lưỡi đao có móc câu, đầu móc vô cùng sắc bén.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-than-chau/1317129/chuong-8877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.