Sức ép xung quanh ngọn núi hoang càng ngày càng to lớn.
Ngay sau đó, mấy bóng người lần lượt bước ra từ trong hư không.
Cầm đầu là hai người gồm một người con trai và một cô gái.
Người con trai có vẻ ngoài dễ nhìn và tuấn tú, khuôn mặt điển trai, đôi mắt sáng ngời đang đứng chắp tay với vẻ mặt tươi cười.
Cô gái thì có vóc người thướt tha và xinh đẹp, mắt ngọc mày ngài, đôi mắt gợi lại cảm giác thâm thúy cho người nhìn.
Nàng ta mặc một chiếc váy đầm đen càng làm tôn lên làn da trắng trẻo không tì vết có thể sánh ngang với tuyết.
"Cửu Thiên Tuế đâu rồi nhỉ?"
Người con trai mở miệng cười nói với chất giọng ôn hòa.
"Sao các ngươi bám dai như đỉa thế hả?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-than-chau/1385533/chuong-9180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.