Cửu Anh vội vàng nói: “Được lắm, được lắm, đa tạ Tần gia ban tên ạ”.
“Tên là Tần Anh”.
“...”, Cửu Anh suy sụp mất.
Người có thật tâm muốn đặt tên hả?
Đây chẳng phải là cho ta cái họ thôi à?
Cửu Anh... Tần Anh! Mà còn là họ Tần!
“Sao thế?”
“Không vừa ý à?”
“Nào có! Vui lắm ạ”.
Cửu Anh vội vàng cười nịnh nọt, Tần Ninh nói: “Chỉ là một cái tên thôi mà, đỡ sau này khi gặp phải đồng tộc của ngươi thì ta gọi ngươi là Cửu Anh thì thế nào đây?”
Ha ha! Ngươi là nhất! Ngươi nói là được! Cửu Anh lười nói thêm.
Nó cũng không dám phản bác.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-than-chau/1416281/chuong-9622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.