Lập tức có thêm chín vạn năm thọ nguyên, Bạch Vân Vũ nhìn không trẻ tuổi mới là lạ.
Lạc Hàm Mai không khỏi hiếu kỳ nói: "Vì sao ta cảm thấy khí thế huyền diệu trên người sư phụ còn… cao siêu hơn mấy người bọn họ vậy?"
Nghe nói như thế, Tần Ninh cười nói: "Điều đó sao..."
Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía năm người Dương Thanh Vân, Kế Bạch Phàm, cười nói: "Nào, bộc lộ tài năng cho sư tỷ xem".
Tần Ninh vừa dứt lời.
Kế Bạch Phàm mỉm cười, bên ngoài cơ thể giống như có chính luồng ánh sáng huyền diệu như ẩn như hiện.
Trong khoảnh khắc.
Kế Bạch Phàm từ một người trẻ tuổi nhìn có vẻ lạnh lùng đã lập tức như biến thành một vị thần đến từ trên chín tầng trời.
Loại hư vô kia cao thâm khó đoán, cuối cùng ánh mắt cũng không thể dựa vào hình dáng của người đó để cảm nhận được chênh lệch nữa, vào lúc này, để Lạc Hàm Mai đã hiểu rất rõ ràng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-than-chau/1528997/chuong-9869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.