Làm gì có chuyện đấy! Cô ta có tu vi thất trọng thiên, trong khi tên kia chỉ có nhị trọng thiên thôi mà!
Thần Tinh Dịch lập tức bảo: "Nếu tên Ôn Ngọc Trạch đó vẫn còn trong dãy núi Thái Giang thì ta sẽ tiếp tục tìm hắn ta, những năm qua ta cũng quen biết vài người đáng tin. Ngươi còn nhớ tên đại ngốc Diệp Nam Hiên ấy chứ?
Mặc dù tiểu tử kia đần độn nhưng ta vẫn còn nhiều người giúp đỡ, đến lúc đó ta sẽ dẫn đến đây rồi tất cả cùng nhau tìm, ngươi nhớ nói tộc nhân ngươi đừng ngộ thương người của ta đấy nhé!"
"Yên tâm, ta biết rồi".
Thấy Thần Tinh Dịch mặc y phục vào, chuẩn bị rời đi, gương mặt Vũ Vô Tuyết trông quyến luyến đến rõ.
Thật ra cô ta vốn không có tình cảm gì với Thần Tinh Dịch, nói câu này sẽ hơi khó nghe nhưng Thần Tinh Dịch chính là một con chó do cô ta âm thầm kéo đến vì thèm khát cơ thể Thần Tinh Dịch mà thôi.
Thấy mình vẫn chưa làm Vũ Vô Tuyết thỏa mãn, bụng dưới Thần Tinh Dịch cũng nóng râm ran, hắn ta cởi y phục ra lại.
Lại một cuộc chiến quyết liệt xảy ra trong sơn cốc.
Thật lâu sau, tất cả sóng gợn trở về với tĩnh lặng.
Thần Tinh Dịch thấy quá tẻ nhạt, chẳng có gì thú vị cả. Lần này hắn ta mặc lại xiêm y rồi đi thật.
Vũ Vô Tuyết nằm bên bờ ao đầm, nhìn bãi chiến trường lộn xộn khắp quanh đây, hai rặng mây hồng trên gương mặt mỹ miều của cô ta phai nhạt dần.
"Vù vù!", gió ù ù thổi đến.
Một toán người xuất hiện ngoài sơn cốc.
"Vô Tuyết tiểu thư, công tử lệnh cho thuộc hạ đến đây tìm người".
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.