Trần Nhất Mặc thấy cảnh này, trong lòng cực kỳ hâm mộ.
Cái này vốn nên là của hắn ta! "Chăm chỉ làm việc đi!"
Tần Ninh nâng chén trà lên, hương vị thấm vào ruột gan phiêu tán, vô cùng hài lòng.
Ánh nắng ngả về tây, chiếu lên người làm cho người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Mà lúc này, dưới ánh trời chiều, Trần Nhất Mặc mặc một bộ áo tím, đưa lưng về phía Tần Ninh, không ngừng dùng xẻng sắt đào... Thành Thiên Dương! Trong toàn bộ Thiên La Vực có hai tòa thành trì lớn nhất, chính là thành Thiên Dương và thành La Sâm.
Thành Thiên Dương chính là tổ địa của nhà họ Thiên, cũng là vị trí trung tâm của nhà họ Thiên hiện nay.
Lúc này, đám người nhà họ Thiên chật vật trở về.
Chuyện ở dược sơn hôm nay chắc chắn sẽ bị truyền ra ngoài, đến lúc đó nhà họ Thiên nhất định sẽ mất hết mặt mũi.
Thiên Ngạn Trác bỏ mình, Thiên Ngạn Nguyệt phải dẫn dắt đám người.
"Chuyện hôm nay, không cho phép rò rỉ ra một chữ nào!"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-than-chau/654078/chuong-7013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.