"Độc tố trong người đệ gần như đã được thanh lọc hết rồi!"
Tần Ninh thản nhiên nói: "Có điều thân xác, kinh mạch, xương tủy và hồn phách của đệ bị nhiễm độc hàng vạn năm là quá lâu, muốn hồi phục thì phải điều trị".
"Điều trị xong vẫn có cơ hội trở thành Chí Cao Đế Tôn đấy".
Nghe vậy, Linh Thiên Triết vui mừng khôn xiết.
"Trở thành Chí Cao Đế Tôn là đủ rồi, đệ không dám mơ tưởng đến vị trí cường giả đứng đầu hay bá chủ Cửu Nguyên Vực gì cả, chỉ mong sống sót được thôi".
"Cái khỉ khô!"
Tần Ninh bỗng nhiên mắng: "Đệ đệ của ta mà sao chỉ mong sống sót thôi được? Ta biết chứ, năm đó nếu ta cố gắng kiên trì, đưa nhà họ Linh vươn lên trở thành bá chủ mặc kệ sự cấm cản của cha mẹ thì lúc quay về, ta đã gặp được họ rồi…”
Linh Thiên Triết thở dài.
Ông ta biết lần gặp mặt này là nỗi tiếc nuối lớn nhất cuộc đời huynh trưởng.
"Đệ lo mà nghỉ ngơi cho tốt vào!"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-than-chau/957184/chuong-5805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.