"Ta biết không phải là cô không yêu ta, thế nhưng tình yêu của cô luôn bị lý trí của mình khống chế, mà con người của ta... vô cùng điên cuồng, là một kẻ không có lý trí, cuối cùng cô với ta vẫn không thể đi chung một đường được..."
Từng lời của Tần Ninh khiến cho lòng của Thời Thanh Trúc như rơi xuống vực sâu.
Bỏ lỡ là bỏ lỡ, cuối cùng vẫn không thể trở lại như xưa nữa.
Tần Ninh hiểu rằng, năm xưa, khi Thời Thanh Trúc ngăn cản hắn, tình cảm giữa hai người đã chấm hết rồi.
Mà trong lòng Thời Thanh Trúc cũng hiểu được điều đó.
Thế nhưng, cho dù thời gian có quay lại, Thời Thanh Trúc vẫn lựa chọn ngăn cản Tần Ninh tiêu diệt ngũ đại gia tộc như cũ.
Chẳng qua là Thời Thanh Trúc không cam lòng mà thôi, nàng luôn cho rằng giữa hai người vẫn còn có thể trở lại như xưa.
Nhưng tất cả đều đã qua rồi.
Trong khi Tần Ninh trò chuyện, từng đường trận văn ngưng tụ, len lỏi qua mười ngón tay hắn, rồi hòa lẫn vào trận pháp đang dao động trước mắt hắn.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.