Tần Ninh chuyển dời ánh mắt, nhìn về phía bên kia.
Sắc mặt của ba người Huyết Ngạo Quần, Huyết Ngạo Vân và Huyết Ngạo Sơn trở nên khó coi.
Huyết Lạc Vương chỉ cảm thấy cơ thể mình lạnh run, người tên Tần Ninh đứng trước mặt hắn ta giống như ma quỷ.
Hai vị Thánh Vương mà ngày thường bọn họ vẫn luôn quỳ lạy, lúc này bị Tần Ninh khống chế, sống chết nằm trong tay Tần Ninh.
“Sợ hãi sao?”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Ta thích nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của các ngươi!”
Một lời vừa dứt, rồng lớn rít gào, vảy rồng biến thành những lưỡi dao sắc bén, giết thẳng về phía mấy vị Thánh Vương.
Giờ phút này, trong đầu mấy người kia không xuất hiện nổi chút ý nghĩ chống cự.
Mười một vị Thánh Vương Ma tộc đều bỏ chạy.
Nhưng mà chạy thì sao?
Làm sao có thể trốn thoát được?
Tần Ninh khẽ quát một tiếng, lòng bàn tay bộc phát ra uy lực cường đại, hơi thở khủng bố càn quét từng đợt, làm cho người ta có cảm thấy vô cùng mạnh mẽ.
Trong nháy mắt, vảy rồng bắn thẳng về phía chín người phía trước, ngăn cản con đường chạy trốn của mười một người.
Thánh Vương Yến Thần, Diệp Chính Thiên, Tề Hạo đều kinh hãi đến mức trợn mắt há hốc mồm.
Đây chính là Tần Ninh sao?
Cái kẻ tuỳ tiện ấy…
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.