Nhưng mà thanh thiết kiếm này thật sự quá nặng.
Hắn ta dùng hết sức vẫn không thể nào nâng nó dậy được! Vào lúc này, Tiên Vô Tận nâng hai bàn tay vừa bị gãy xương lên, dùng vẻ mặt u oán mà nhìn Tần Ninh.
“Ngươi nhất định phải chữa khỏi cho ta!”
“Yên tâm đi!”
Tần Ninh cười bảo: “Tuy rằng thanh kiếm này trông có vẻ thô ráp nhưng mà vật liệu dùng để tạo ra nó không phải là vật tầm thường, đó chính là Vạn Quân Thiết Khoáng Thạch”.
Vạn Quân Thiết Khoáng Thạch?
Nguyên Mậu Phong vội vàng nói: “Ta nghe nói loại Vạn Quân Thiết Khoáng Thạch này là rất nặng, kích thước bằng một ngón cái đã nặng tới một nghìn cân rồi!”
“Thanh kiếm này được dùng Vạn Quân Thiết Khoáng Thạch tạo thành sao?”
Nguyên Mậu Phong khó có thể tin nổi! Không thể nào! Tần Ninh gật đầu, cười bảo: “Đúng vậy, chỉ cần mài dũa thêm một chút nữa thì dùng nó để đánh chết Thánh Nhân cũng không phải là nói quá”.
Mọi người ngạc nhiên.
Vào giờ phút này, Lý Huyên cũng cười gượng rồi nói: “Nhưng mà cũng phải nhấc lên nổi đã chứ…”, một vị Thánh Nhân như Dương Thanh Vân còn khó có thể nhấc nó lên nữa là.
Muốn sử dụng được thanh kiếm này, ít nhất cũng phải là cường giả cảnh giới Địa Thánh nhỉ?
Lúc bấy giờ, Tần Ninh chỉ cười cười rồi nhận lấy thanh kiếm,
Lúc này, thanh trọng kiếm Vạn Quân kia cũng chỉ như một thanh kiếm bình thường, bị Tần Ninh cầm trong tay mà thôi.
Cái gì vậy… Mọi người đều mắt chữ a mồm chữ o.
Thật là không thể tin nổi! Tần Ninh lại nói tiếp: “Muốn sử dụng được thanh kiếm này, không phải dựa vào sức mạnh mà phải dựa vào tâm lực”.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.