Oanh... Tiếng nổ tung vang lên bên tai không dứt.
Khi hai luồng kiếm ý va chạm.
Mọi người đều lần lượt nhìn thấy.
Thanh kiếm vô hình kia bị hao mòn, thế nhưng thanh kiếm hữu hình lúc này cũng không ngừng sụp đổ, không ngừng vỡ nát.
Cả hai bên đều đang tiêu hao.
Nó hao mòn với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, dần dần cũng tăng tốc lên.
Bành... Cho đến cuối cùng, tiếng nổ vang lên ầm ầm, mọi thứ dần dần sụp đổ.
Từng luồng sức mạnh lúc này chầm chậm tiêu tán.
Giờ khắc này, vô số người đều nhìn thấy.
Kiếm khí vô hình cùng kiếm khí hữu hình giữa hai người điên cuồng nổ tung, biến mất không còn gì.
Sức mạnh của cả hai ngang nhau?
Giờ khắc này, vô số người đều sững sờ trong lòng.
Làm sao có thể! Sức mạnh ngang nhau, thật sự là quá mức tưởng tượng.
Lý Nhất Phong nhìn Tần Ninh, ánh mắt mang theo một chút tức giận.
Hắn ta không hề coi thường Tần Ninh dù hắn mới chỉ là Vương Giả nhất phẩm.
Thế nhưng cho đến nay, hắn ta cho rằng bản thân đã rất coi trọng Tần Ninh rồi.
Thế nhưng mọi chuyện lại vẫn như thế.
Tại sao khi tên này sống lại một đời, cảnh giới rõ ràng không bằng hắn ta mà vẫn có thể phát đến cấp độ này?
"Lý Nhất Phong, ngươi thua!"
Tần Ninh giờ phút này nói với ánh mắt lạnh nhạt.
Nói xong, trong khoảnh khắc này, kiếm khí vô hình hội tụ quanh thân Tần Ninh.
Lý Nhất Phong đã tiêu hao hết kiếm khí vô hình, nhưng hắn thì không.
Ánh mắt Tần Ninh lạnh lùng.
"Ta thua? Không bao giờ!"
Lý Nhất Phong cười ha ha nói: "Kẻ thua chính là ngươi, Tần Ninh!"
Nghe vậy, Tần Ninh lắc đầu.
Trường kiếm lúc này chậm rãi trôi nổi.
Kiếm khí vô hình lần nữa hội tụ thành một thanh cự kiếm, không khí màu xanh nhàn nhạt đang được ngưng tụ.
Ông... Kiếm khí được ngưng tụ, khí tức sát phạt vô cùng nồng đậm.
"Trảm!"
Một kiếm chém ra, Tần Ninh hội tụ kiếm ý trong cơ thể.
Một kiếm này bá đạo vô địch.
Thấy cảnh này, Lý Nhất Phong trở nên lạnh lùng.
"Tần Ninh, ngươi quên ta là... Vãng Sinh Đồng sao?"
Một câu hét lên.
Ông... Hư không vang lên tiếng ông ông.
"Giết!"
Tiếng gào vang lên, sát khí xông thẳng.
Sức mạnh không ngừng hội tụ và bộc phát giữa trời đát.
Chín đạo câu ngọc giờ khắc này như ẩn như hiện ở phía sau Lý Nhất Phong.
Chín đạo câu ngọc ngưng tụ thành hai con mắt, giống như ông trời mở ra hai mắt nhìn lấy vạn chúng, bao quát chúng sinh.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được khí tức ngột ngạt.
"Vãng Sinh Đồng... Chín câu ngọc mở ra...", Lý Nhàn Ngư thấy cảnh này, ánh mắt tan rã.
Quá mạnh! Quá là mạnh đi mất?
Chín đạo câu ngọc vắt ngang giữa thiên địa khiến cho người ta cảm giác quả thực là mạnh mẽ đến cực hạn.
Cũng không thi triển thần uy gì nhưng lại làm cho mọi người khó thở
Tất cả võ giả dưới cảnh giới Vương Giả đều cảm giác hô hấp bị hạn chế.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.