“Thao Thiết…”
Giang Bạch ánh mắt kỳ quái đến cực điểm.
Thằng nhãi này không phải đang giỡn đấy chứ?
Hung thú thượng cổ Thao Thiết!
Bộ dạng kia… mặc dù chưa từng nói qua, nhưng trong sách cổ, hoặc nhiều hoặc ít có ghi lại.
Trông giống như một con cóc ghẻ.
Cửu Anh thích kiểu này?
Khẩu vị cũng quá nặng rồi?
“Ngươi nhìn cái gì?”, Cửu Anh vội vàng nói: “Ta chính là con đực đấy, ngươi đừng có âm mưu với ta”.
“Xì!”
“Hơn nữa, đừng nghĩ nhìn thấy trọng bảo của người trong tộc ta, nói cho ngươi biết, bảo bối của ta còn lợi hại hơn ngươi”.
“Hơn nữa…”, Cửu Anh đắc ý nói: “Ngươi cũng đừng quên, ta có chín cái đầu, đây nếu mà dùng… hắc hắc…”
Cửu Anh lộ ra dáng vẻ, mọi người đều là đàn ông, ngươi phải hiểu.
Nghe đến đây, Giang Bạch gần như muốn điên.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-than-chau/961502/chuong-2797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.