Lúc này Uông Tồn Kiếm lạnh nhạt nói: “Ba ngàn năm trước để cho ngươi may mắn chạy mất, bây giờ không có cơ hội rồi”.
“Khẩu khí cũng không nhỏ”.
Lúc này Tần Ninh bước ra, nhìn Uông Tồn Kiếm, cười cười nói: “Một con chó của Thiên Đế các mà thôi. Không đúng… chắc là một con chó của chó!”
“Ta nghĩ Thiên Đế các cũng chỉ là một con chó dẫn đường của Ma tộc dưới lòng đất chứ nhỉ?”
“Không biết các chủ các ngươi tầng thứ bao nhiêu? Thiên Nhân hay Vương Giả?”
Uông Tồn Kiếm nghe đến đây, ánh mắt lạnh lùng khinh miệt.
“Tần Ninh, hôm nay ngươi phải chết”.
Uông Tồn Kiếm không nói hai lời, trực tiếp xông tới.
Tần Ninh cười nhạo một tiếng, bước ra.
Một đường phong nhận trực tiếp giết tới.
“Các ngươi đi ngăn cản Độc Tu kia đi!”
“Không cần chiến đấu một mất một còn, quấn lấy cho hắn phân tâm là được”.
Lời Tần Ninh vừa dứt, trực tiếp xông ra.
Uông Tồn Kiếm hừ một tiếng mặt đầy đùa cợt.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.