“Vị trí của một đại chính cung, tam đại phó cung, ngay cả ta đều không nói được!”
Tần Ninh cười nói: “Nhưng không sao, tóm lại là đều có thể tìm được, chúng ta đi thiền điện phó xem một chút trước”.
Toàn bộ thiên cung Bắc Thương, bảy mươi hai tòa thiền điện, ba mươi sáu tòa phó điện đã đủ cho bọn họ tìm rồi.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này cũng đã thu hồi lại vẻ kinh ngạc, rời đi theo Tần Ninh.
Đôi mắt Thạch Cảm Đương bây giờ liến thoắng như kẻ gian.
“Sư tôn...”
Theo sau lưng Tần Ninh, đi ở trên thảo nguyên, Thạch Cảm Đương cười hắc hắc nói: “Sư tôn, ta nhớ năm đó Bắc Thương Đế Quân hình như ngưng tụ ra một ao Hoàng thể, biển Chân Nguyên phải không?
“Ừ!”
“Ta có thể đi vào ngâm mình không?”, Thạch Cảm Đương tràn đầy nôn nóng nói.
“Ngươi?”
Tần Ninh liếc Thạch Cảm Đương một cái, nói: “Ta tự có tính toán, ngươi cũng đừng đi vào ngâm mình, ao Hoàng thể chuẩn bị cho Viên Viên, biển Chân Nguyên chuẩn bị cho Sương Nhi, lần này các nàng bước vào Thiên Vị, không vấn đề”.
“Còn về ngươi, ta tự có chuẩn bị”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.