Mặc Uyên Tử nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tần Ninh, vội vàng nói: “Dĩ nhiên không phải là bản thân ngươi là là Tần gia đứng ở phía sau ngươi có thể điều động một, hai vị tĩnh tu đến đây”.
“Chỉ cần người của Tần gia ở bên kia đến thị uy một chút, cộng thêm vài vị ở thư viện Thánh Hiền chúng ta thì tam đại thế lực ở Bắc Thương chắc chắn sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ”.
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi bỗng trở nên kì quái.
Có phải Mặc Uyên Tử đang hiểu lầm chuyện gì không vậy?
Tần gia?
Người mạnh nhất của Tần gia bây giờ là Tần Thương Sinh, nhưng mà ông ta còn chưa vượt qua cảnh giới Tứ Linh đâu!
Tần Ninh ngay lập tức hiểu ra.
Thư viện Thánh Hiền cho rằng xuất thân của hắn là hậu nhân của Cửu U Đại Đế, dòng dõi Tần thị.
Bọn họ cho rằng Tần gia ẩn mình không màng thế sự.
Mượn dốc xuống lừa!
Tần Ninh cười hì hì nói: “Không có vấn đề gì hết, đến lúc đó ai dám làm càn ta giết chết kẻ đó, bảo đảm lúc sát môn mở ra, khu vực Cổ Tháp chính là của thư viện Thánh Hiền các ngươi”.
“Đương nhiên, điều kiện của ta vẫn như cũ không thay đổi”.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.