Tốc độ của Tần Ninh chậm ơi là chậm.
Nhưng chậm như vậy, lại tránh được.
“Cái gì vậy?”
“Mắt ta bị hoa sao?”
“Ủa là sao?”
Mọi người lúc này đều kinh ngạc không thôi.
Vừa nãy thương kia nhìn có vẻ chắc chắn sẽ đâm trúng Tần Ninh, thế mà hắn lại tránh được.
“Khốn kiếp!”
Hồng Quan Vũ nghĩ đến lời nói của nhị đệ và tam đệ, không lẽ cái tên này có biện pháp đặc thù gì hoặc tu hành thân pháp cùng kỹ xảo đặc thù gì sao?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-than-chau/964329/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.