*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nàng đã hiểu ra, nếu như vừa rồi Minh Vũ không tới, e rằng ba người Liễu Mộ thật sự sẽ chết.
Đi theo Tần Ninh mấy ngày nay, nàng cũng có chút hiểu biết về Tần Ninh.
Cái gọi là quy tắc, ở trong mắt hắn, thì hoàn toàn không phải là quy tắc.
Ai dám khiêu khích hắn, hắn liền giết người đó!
Đơn giản thô bạo!
Ở người thanh niên có vẻ nho nhã này, quả thực có một tác phong làm việc như vậy.
Dường như ở trong toàn bộ đế quốc Bắc Minh, không ai có thể khiến cho Tần Ninh sợ hãi.
Vừa rồi nếu Minh Vũ không tới, e rằng đám người Liễu Mộ thật sự sẽ chết!
Diệp Viên Viên chắp tay nói: "Viên Viên nhận ân huệ của công tử, nhưng không bảo vệ tốt công tử".
"Cô nghĩ nhiều rồi!"
Tần Ninh dừng lại, quay đầu liếc nhìn Diệp Viên Viên, ngón tay áp nhẹ lên chiếc cằm xinh đẹp của Diệp Viên Viên, cười nói: "Không cần chán nản, cô chính là Hoàng thể, trêи toàn bộ Cửu U đại lục địa cũng không có mấy người được như cô. Tương lai cô cũng có thể trở thành một trong những tồn tại vạn cổ như Minh Uyên đại đế và Thiên Thanh Thạch!"
Diệp Viên Viên lập tức đỏ mặt khi bị Tần Ninh trêu đùa.
"Mà nghĩ lại, hiện tại cô đang là tỳ nữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-than-chau/965444/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.