Trước sự tấn công bá đạo của anh, Thẩm Thanh Âm cảm thấy cơ thể mình dần mất sức, cuối cùng từ bỏ sự phản kháng, âm thầm chịu đựng.
Phong Quyết cảm nhận được cơ thể cô mềm mại trong lòng mình, nhận thấy thời cơ đã đến, anh ôm cô vào lòng, trong mắt lóe lên chút ý cười, nhắm mắt lại, một lần nữa hôn cô một cách đầy tình cảm.
Đột nhiên, một cảm giác đau nhói truyền đến, anh nhíu mày, đẩy mạnh cô gái trong lòng ra, cúi người ôm lấy hạ thân.
"Thẩm Thanh Âm, em muốn tôi không còn là đàn ông nữa đúng không?"
Đôi mắt Phong Quyết lóe lửa giận, giận dữ nhìn cô, nghiến răng nói.
Nỗi đau đớn lan tỏa từ hạ thân khiến khuôn mặt anh tái mét, trán đẫm mồ hôi lạnh, đôi môi mỏng đỏ thẫm.
Gặp phải chuyện này, bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể bình tĩnh nói chuyện.
"Đó là do anh đáng đời. Muốn phụ nữ sao? Với thân phận của anh chắc chắn có vô số phụ nữ sẵn sàng phục vụ anh, đừng có mà chọc vào tôi."
Thẩm Thanh Âm nhìn thấy ánh mắt giận dữ của anh, giọng nói đầy hằn học, trong lòng thoáng chút sợ hãi nhưng vẫn cố gắng tỏ ra gan dạ đáp lại.
Khuôn mắt thanh tú của cô đỏ bừng lên, đôi môi sưng đỏ vì bị anh hôn, và còn thấm đẫm m.á.u của anh.
"Hừ, Thẩm Thanh Âm, em còn giả vờ sao? Em không nhớ ngày đó ai đã quấn lấy tôi , cũng đâu phải lần đầu."
Nhìn thấy vẻ bướng bỉnh của cô, Phong thiếu gia nhếch môi cười châm chọc, cố gắng nén cơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-thieu-gia-theo-duoi-vo/1146381/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.