Hắc Viện. Giang Nam.
Trong lúc Nữ Thần Y tập trung chuẩn mạch thì Cửu Dương chăm chú nhìn trộm người đẹp. Chàng nghe lòng lâng lâng. Người nữ nhân đó thật sự rất khả ái.
Nữ Thần Y vô danh. Ngay cả gia cảnh của nàng như thế nào, phụ mẫu là ai cũng không rõ ràng cho lắm. Nàng được Tôn bà nuôi nấng khi còn bé tí. Tôn bà lúc bấy giờ là vị y thuật gia đa tài của bang hội. Bà là tri kỉ tâm giao của Mã Lương lão nhân.
Mười mấy năm về trước, Tôn bà trong một lần viếng thăm miếu Quan Âm đã phát hiện một hài nhi bị bỏ rơi. Bà đành mang đứa bé về chăm sóc cùng với đám cô nhi ở tông đường của hội Minh Triều, một địa đạo bí mật nằm ngay bên cạnh Tây hồ.
Tây hồ vốn là hồ nước lớn nhất và yên ổn thanh bình nhất của xứ sở Giang Nam. Và địa đạo bí mật kể trên là một trong ba di cư quan trọng của bang phái phản Thanh. Hai sào huyệt kia là Hắc Viện học đường và đồn Bạch Nhật. Hắc Viện là gia cư của Cửu Dương, còn đồn Bạch Nhật thì nằm ở vùng núi non bao la hùng vĩ, nơi Sư Thái bế môn dưỡng thương.
Tôn bà từ cổ chí kim nguyện không nhận đệ tử nhưng hôm đó vì thấy có duyên với bé gái bị bỏ rơi nên đã động lòng mà truyền thụ y học tinh vi. Bà mến đứa trẻ nên tặng nhiều sách y. Nghe nói phong phanh là những quyển sách đã được bà mua từ tay các vị thương gia sưu tầm đồ cổ. Những cuốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-vu-thanh-trieu-quyen-1/2688766/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.