Lâm Lan Lan trước đây, lanh lợi hoạt bát, đáng yêu. Nhưng bây giờ lại như một đứa trẻ trầm lặng rõ ràng vẫn là đứa trẻ năm tuổi, nhưng trông giống như đã trở thành một người khác.
Lâm Chung Quốc vừa nói vậy, mẹ Lâm ngồi trên bàn, cùng hai người anh em của Lâm Lan Lan, đồng loạt nhìn sang.
Bỗng trở thành tâm điểm, khuôn mặt trắng trẻo của Lâm Lan Lan lập tức cứng đờ, con bé nhỏ giọng nói: "Chỉ là không có sức lực, không muốn nói chuyện thôi."
Lời này vừa nói ra, mẹ Lâm lập tức buông đũa, quan tâm hỏi: "Lan Lan, con có thấy khó chịu ở đâu không?"
Anh cả nhà họ Lâm cũng vậy, trực tiếp đi đến trước mặt Lâm Lan Lan, sờ trán con bé xem có sốt không.
"Cũng ổn, không sốt."
Anh hai nhà họ Lâm làm mặt quỷ trước mặt Lâm Lan Lan để chọc con bé: "Lan Lan, nhìn anh hai này."
Nhìn thấy gia đình đối xử với mình như vậy, quan tâm mình, điều này cũng khiến sự nặng nề trong lòng Lâm Lan Lan tiêu tan đôi chút.
Con bé nở một nụ cười ngọt ngào: "Em không sao."
"Chỉ là đi ra ngoài nhìn một vòng, thấy cuộc sống của những người khác quá khổ sở, cuộc sống của chúng ta thật là quá tốt."
Ba của Lâm Chung Quốc trước đây là quân nhân, sau khi giải ngũ thì bắt đầu mua bán cung ứng cho quân đội.
Món hàng này, không không nên nói là hàng hóa.
Mà là mua bán rất kiếm tiền.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chỉ là những người ngoài cuộc đều không biết. Sau đó Lâm Chung Quốc tiếp quản món
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/2170803/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.