Anh cả Quý vừa nói, anh hai Quý cũng lắc đầu: "Em có ba đứa bé là đủ rồi."
Anh ba Quý: "Em cũng không muốn sinh."
"Thật nhàm chán."
Sinh ra thằng nhóc thúi, sau khi tan việc, còn cầm kiếm gỗ chỉ vào đầu anh ấy: "Nộp s.ú.n.g thì không giết."
"Ba có c.h.ế.t hay không? Không c.h.ế.t con bổ thêm một đao."
Anh ấy thật sự sống đủ rồi, ở kiếp sau chỉ sinh một đứa con trai, anh ấy sợ c.h.ế.t quá nhanh.
Mắt thấy ba đứa con trai này đều bỏ mặc.
Từ già đến trẻ, cha con bốn người đồng loạt liếc mắt nhìn nhau: "Trách nhiệm sinh con gái giao cho Quý Tranh."
Bọn họ thật sự không làm được.
Quý Trường Tranh không ngờ, anh còn chưa cưới vợ, cả nhà đều đã nghĩ tới con gái của anh.
Nếu anh biết, tất nhiên sẽ mắng một câu.
Muốn ăn rắm à.
Con gái là là con gái của một mình anh, những người này còn muốn cướp?
Nằm mơ ư?
*
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi Quý Trường Tranh cúp điện thoại, cũng quên ông Quý lên chín tầng mây, anh kết hôn là chuyện của anh, không liên quan đến ông già.
Ngay từ đầu, anh đã không có ý định chào hỏi bên kia.
À, nhiều nhất là ngày kết hôn, mời bên đó uống rượu mừng là được.
Đương nhiên, ba con mà đến mức này, sợ là cả nước cũng không tìm ra chuyện kì quặc như vậy.
Sau khi Quý Trường Tranh cúp điện thoại, thì đi huấn luyện, buổi chiều huấn luyện bắt đầu bằng mười km chạy việt dã, sau đó là huấn luyện cách chiến đấu cận chiến.
Trên sân thao luyện,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/2170977/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.