Hai hắc y nhân mang theo tiểu nguyệt đi suốt đêm, đến một sơn trang gần Đoạn vô nhai thì mới dừng lại, sau khi đưa tiểu nguyệt vào một căn phòng và đặt nàng lên giường thì mới rời đi.
Sau khi hai hắc y rời đi, tiểu nguyệt lập tức mở mắt, ngồi dậy, tiểu nguyêt bước xuống giường và đi lại đánh gi căn phòng ny, từ phong cch trang trí cho thy chủ nhn của nơi ny cũng ging nh dơng tử phong, l băng lãnh, lạnh lùng.
Đang min man xem xét th cửa phòng đẩy ra, một nam nhn bc vo, nam nhn ny khng ging vi Đng phơng tun, th sinh, anh tun, nho nhã, cũng khng ging Dơng tử phong , l lãnh, l ít ni, trầm mặt, mun diễn tả hn chỉ c th dùng hai từ yu nghiệt .
Hắn cũng đánh giá nữ nhân trước mặt, nàng xinh đẹp, không phải dạng nữ nhân thích bôi son trét phấn, đẹp nhờ nhung lụa, vẻ đẹp của nàng bình dị, mà đơn sơ, đôi mắt trong, sâu, thu hút người khác.
“ngươi không hề trúng mê hồn hương”- sau khi định thần lại hắn mới nhớ đến việc này, xem ra nữ nhân trước mặt không đơn giản.
“ta có nói ta trúng sao, mà các người cũng đánh giá thấp ta quá, chỉ dựa vào một chút mê hồn hương mà muốn đối phó ta sao”.
“quả nhiên không hổ danh là phiên y, người có thể giải được thập đại kỳ độc”
“quá khen, ta chẳng qua hiểu một chút y thuật mà thôi”
“ngươi không trúng mê hồn hương tại sao lại để cho thuộc hạ của ta mang về đây”
“thế tại sao ngươi lại muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-dung-giang-ho/416396/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.