有所思 芙蓉出水時,
偶爾便分離.
自此無因見,
長教掛所思.
殘春不入夢,
芳信欲傳誰.
寂寞秋堂下,
空吟小謝詩.
Hữu sở tư
(Vương Trinh Bạch)
Phù dung xuất thuỷ thì,
Ngẫu nhĩ tiện phân ly.
Tự thử vô nhân kiến,
Trường giao quải sở ti.
Tàn xuân bất nhập mộng,
Phương tín dục truyền thuỳ.
Tịch mịch thu đường hạ,
Không ngâm Tiểu Tạ thi.
- Dịch thơ:
Thuở phù dung nở trên mặt nước
Bỗng không lời báo trước chia tay
Để rồi không thấy được nhau
Đêm ngày dằng dặc treo sầu nhớ ai
Khi xuân tàn mộng dài khó nhập
Muốn tin thư chuyển gấp đến người
Quanh nhà vắng vẻ cảnh thu
Thơ buồn Tiểu Tạ ngâm hoài không thôi
Phần 16: Lễ hội săn bắn mùa đông
Sáng nay trời rất lạnh, lão vương gia chống gậy đi ra vườn. Cái gọi là “vườn” cũng không có gì đáng xem, chỉ gồm vài giống xương rồng, cây bụi, còn có ít vò lan hiếm hoi vẫn nở hoa trong cái thời tiết oái oăm này. Ông chầm chậm ngồi xuống xích đu, đây là chỗ con gái thường đọc sách. Chu Lạc Trinh khẽ vuốt sợi dây thừng đã sờn cũ, nhẹ nhàng đung đưa. Ông chìm trong hồi ức về nhiều chuyện đã qua, về kinh thành, về các con, về tuổi trẻ và về người vợ thân yêu của mình.
Lệ Hà bưng chén thuốc nóng đi ra vườn, thấy cha chồng đang nhắm mắt dưỡng thần. Nàng lễ phép thưa với ông:
- Phụ thân, đã tới giờ uống thuốc rồi!
Chu Lạc Trinh mở mắt, thở dài nhìn dâu trưởng.
- Lại thuốc, lão già này sắp thành cái ấm thuốc rồi...
Lệ Hà mỉm cười, cũng to gan đùa giỡn một chút.
- Con có chuẩn bị mứt quả, sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-dung-tri/1018441/quyen-16-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.