Edit: Hành Lá
Ba năm sau.
Đầu xuân tại Uyên Giang.
Năm nay mùa xuân đến sớm hơn nửa tháng so với những năm cũ, đông lạnh run sợ rút đi nhanh chóng, để lại con phố phủ tuyết đang tan chảy dưới ánh nắng ấm áp. Một con sông uốn lượn ở trung tâm thành phố, đôi bên bờ sông là những tòa nhà chọc trời, đồ sộ, chúng vạch thành một đường cắt phân ngăn giữ bầu trời và thành thị.
Trong số đó, toà tháp đôi của tập đoàn Cửu Thịnh, lấp lánh như choàng lên mình áo choàng bạc, lưỡi gươm sắc bén, thẳng tắp vững chãi ở quảng trường lớn phía nam.
Một chiếc xe màu trắng từ xa chạy tới, vòng qua quảng trường lớn, dừng ngay ở trước mái hiên cổng vào phía đông của tháp đôi.
Hai cánh cửa xe đồng thời mở ra.
Hà Ngạn bước chân xuống xe trước, tiếp theo cũng có một đôi ủng da chạm đất, Linh Lan cũng nhảy theo xuống.
Bé con năm nào bây giờ đã là một cô bé năm tuổi, mặt bầu bĩnh, tóc ngắn gọn, mặc một chiếc váy vàng óng ánh, đầu còn đội một chiếc mũ dạ len beret*, dáng vẻ hoạt bát xinh đẹp như một tiểu thư của nước Anh.
*Mũ beret: hay còn gọi là mũ nồi. Rất xinh luôn á.
Đầu xuân vẫn còn hơi lạnh, Hà Ngạn mặc cho con gái thêm áo khoác sợi len, rồi Linh Lan khom lưng vào bên trong, ôm theo một bé cưng alpha nhỏ tuổi hơn.
“Lịch Lịch, nắm chặt tay chị nha.”
“Dạ!”
Bé cưng cực kỳ nghe lời, theo bên cạnh Linh Lan không rời nửa bước, bàn tay nhỏ xíu nắm thật chặt theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-hop-nhat/1118626/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.