Bảy ngày này, trừ lần đến thăm Cao gia ở trên huyện, thời gian còn lại hai người hầu như đều quẩn quanh ở tân gia.
7361 như thể hóa thành món trang sức trên người Bùi Nhuận, đi đâu cũng phải dính lấy y.
Ban ngày, trừ lúc nấu cơm ăn cơm, thời gian còn lại hai người luôn kề cận chẳng rời.
Lúc Bùi Nhuận đọc sách, 7361 tất phải dựa sát, ôm ấp, kém lắm cũng phải nắm tay y mới chịu.
Nhìn một lát thôi, 7361 liền thấy lòng ngứa ngáy, không nhịn được lại muốn thích Bùi Nhuận hơn.
7361 xưa nay hành động nhanh hơn suy nghĩ, thường thường tới lúc ấy liền mềm giọng gọi khẽ một tiếng "Bùi Nhuận", sau đó liền nghiêng mình sát lại, ghé lên môi Bùi Nhuận.
Bùi Nhuận tất nhiên cũng chiều chuộng, thường thì y sẽ mỉm cười, hai tay vững vàng ôm lấy 7361, sau đó thuận thế đoạt quyền, cúi người hôn lên hai má đỏ bừng của cậu...
Tới khi đêm xuống, 7361 lại cùng Bùi Nhuận chui vào chung một ổ chăn, tay kề tay, chân quấn chân, rúc trên người đối phương thì thầm những lời vụn vặt...
Chờ đến khi kỳ nghỉ của Bùi Nhuận kết thúc, lại đến học đường dạy, 7361 liền dắt Đại Hoàng ra, buộc xe ngựa, bế Tiểu Hắc lên, xung phong nhận việc đưa Bùi Nhuận đến học đường.
Từ nhà đến học đường, cùng lắm chỉ mất hai khắc, thế nhưng 7361 lại cứ nhất định phải "dìu già dắt trẻ".
Cái xe bò này vốn là chuẩn bị để Bùi Nhuận tiện đường ra ngoài, tuy nay y đã có thể đi lại, nhưng chung quy vẫn chẳng bằng người thường, mỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-den-tu-tinh-te-tat-tap-ngu/2760779/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.