7361 cùng Bùi Nhuận ngồi ở trong khoang thuyền nhỏ hẹp.
Một chiếc thuyền cách đó không xa, đèn đuốc sáng trưng, ánh sáng rọi lên mặt nước đen sẫm tạo thành một mảng sóng nước màu cam lấp lánh.
7361 vẫn đang nhìn về phía con thuyền ấy, bởi vì Quý Hành còn đang đứng ở đó.
Do có tinh thần lực, thị lực của cậu rất tốt. Khi người khác đã chẳng còn thấy rõ vì khoảng cách quá xa, cậu thậm chí vẫn có thể thấy rõ nét mặt của Quý Hành.
Đối phương đã bỏ đi vẻ kiêu căng ngày trước, trên mặt là vẻ lạnh lùng mà cậu nhìn không hiểu, gió đêm thổi lay vạt áo cậu ta, cậu ta chỉ lặng lẽ nhìn về phía cậu đang ngồi.
Mãi đến lúc này, 7361 mới cảm thấy có chút chột dạ. Cậu dời ánh mắt đi, tuy rằng biết đối phương chắc chắn cũng không thể nhìn rõ cậu.
Sau khi tìm được Bùi Nhuận trên thuyền, toàn bộ sự chú ý của cậu đều dồn lên người y, đến lúc rời đi thậm chí còn chưa kịp nói một lời cảm ơn với Quý Hành.
Ngay cả việc bây giờ được ngồi chung thuyền với Bùi Nhuận, cũng là do Quý Hành dẫn cậu tới, đối phương còn bỏ tiền ra thuê thuyền.
Trách không được nét mặt đối phương lại lãnh đạm như thế.
Trong lòng 7361 vẫn coi Quý Hành là bằng hữu. Tuy đầu óc đối phương đôi khi không được bình thường, tính tình cũng chẳng dễ chịu gì, nhưng mỗi một lần cậu cần giúp, Quý Hành đều sẵn sàng ra tay.
Đợi mai rảnh rỗi, vẫn nên mang ít rau sang cho Quý Hành, coi như là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-den-tu-tinh-te-tat-tap-ngu/2760822/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.