Đỗ Hành lấy đậu nành ngâm từ hôm qua ra, chuẩn bị dầu cải, định làm món đậu nành rang muối tiêu.
Đậu nành ngâm qua đêm đã ngấm nước, cho vào chảo dầu nóng, hạt đậu gặp nhiệt sẽ nổ lách tách, sau khi nở bung thì vớt ra, rang lại lần nữa, vớt ra là được món đậu nành giòn tan.
Đậu nành rang xong rắc thêm chút muối tinh, thế là đã có một món ăn vặt ngon lành.
Tần Tiểu Mãn ngửi thấy mùi thơm liền chạy vào bếp, thấy một bát nhỏ đậu nành rang muối tiêu, bèn tranh thủ lúc còn nóng bốc một nắm.
Đậu nành mới rang rất giòn, thơm hơn món đậu rang ở huyện thành nhiều.
Dầu cải rang khó mà không thơm, chỉ là hơi tốn dầu, nhưng nhà mình tự ép, không phải mua nên dùng cũng hào phóng hơn.
“Thơm thật đấy! Ta lấy rượu ra rồi mình cùng nhau ăn.”
Đỗ Hành mặc kệ cậu chàng, dạo này hắn đọc sách, Tiểu Mãn một mình ra đồng làm việc, hắn thấy tinh thần cậu không được tốt như trước, có vẻ mệt mỏi, chắc là làm việc quá sức.
Vì thế hắn làm chút món ăn vặt cho cậu.
Tần Tiểu Mãn đặt đĩa đậu nành lên bàn, xách theo ống trúc và giỏ đi lấy rượu, mở nắp vò rượu ra mới phát hiện rượu đã gần cạn đáy.
Cậu bĩu môi lầm bầm chửi “gã nghiện rượu”, câu này dĩ nhiên là nói những người trong thôn.
Ban ngày cậu toàn ở ngoài đồng hoặc trên núi, ít khi ở nhà, cứ tưởng không có ai mua rượu, ai ngờ mọi người đều đến mua vào ban ngày.
Mỗi lần chỉ rót một hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-goi-ta-ve-nha-an-bam-roi/2957849/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.