Bỗng nhiên một con chim nhỏ theo cửa sổ bay vào cắt đứt một phòng trầm tĩnh, Hồng đưa tay nhận chim nhỏ, gỡ xuống tờ giấy quấn vào trên đùi chim, tiện tay đem chim đặt ở bên trong bàn, thả chút điểm tâm vụn trước mặt nó, chim nhỏ hài lòng mổ đồ ăn bên trong bàn không tiếp tục để ý hai người.
Hồng mở tờ giấy ra, có chút mừng rỡ nói với Mặc Thư Kỳ: "Các chủ, là Chanh và Hoàng gởi thư, trong thư nói: Lâm công tử rời khỏi thôn Bách Gia đi ra tìm ngài, đã sắp tới đây."
"Cái gì???" Vẻ mặt Mặc Thư Kỳ có chút giật mình, cô có chút mừng rỡ lại có chút tức giận: "Hắn làm sao lại đến, Chanh và Hoàng làm chuyện thế nào, đã lâu như vậy mới báo cáo?"
"Từ khi Các chủ rời khỏi thôn Bách Gia, trong thôn những nam tử kia mỗi một người đều đến chế nhạo Lâm công tử, nói Lâm công tử là bị Các chủ vứt bỏ. Lâm công tử mỗi ngày đều bị bọn họ bắt nạt, nhưng lmà hắn thật giống như người không liên quan, mấy ngày trước hắn thu gom bọc hành lý của mình liền rời khỏi thôn Bách Gia. Chanh và Hoàng căn cứ vào tin tức mà Lâm công tử tìm hiểu liền biết Lâm công tử tìm đến Các chủ ngài. Lâm công tử biết chuyện Đại hội võ lâm sau đó liền bắt đầu chạy tới đây, hiện tại đã đến Lạc thành, trạm tiếp theo chính là chỗ này." Hồng giải thích nói.
"Hắn thật là ngu, ta không xứng đáng để hắn vì ta làm như vậy, ta chưa từng đáp ứng cái gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ngoc-cua-ta/2626670/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.