Editor: demcodon
Ngày hôm sau, mấy nam tử sau khi tỉnh lại đều bị con mèo trắng nhỏ này làm cho mê muội, muốn ôm nó. Nhưng con mèo nhỏ này rất là kỳ quái cứ trốn ở bên chân Mặc Thư Kỳ, không cho bất luận người nào chạm vào, đút nó ăn nó cũng không ăn. Bất đắc dĩ Mặc Thư Kỳ chỉ có thể cúi người xuống đưa tay ôm lấy nó, vốn là cô rất bài xích nó, không muốn để cho nó nhích lại gần mình, nhưng nhìn dáng vẻcủanó vô cùng đáng thương lại không khỏi nhẹ dạ. Con mèo nhỏ ở trong tay Mặc Thư Kỳ thật biết điều, không quấy cũng không nháo, chỉ là nằm yên trong tay cô.
Không biết nó có đói bụng hay không cũng nhận đồ ăn từ trong tay Lâm Thanh vừa mới đút cho con mèo nhỏ mà nó không ăn, lần này con mèo nhỏ rất nể tình ăn. Nên lúc đi, con mèo này ăn vạ lên thân Mặc Thư Kỳ không cho đi. Lâm Tố nhìn cười không ngừng, nói con mèo này khẳng định là thích nàng. Mặc Thư Kỳ bất đắc dĩ muốn đem nó ném xuống lại không đành lòng, không thể làm gì khác hơn là ôm nó chạy tới Lâm gia trang, cũng không biết chủ nhâncủanó là ai, làm sao lại nuôi ra con mèo nhỏ tính cách kỳ quái như thế.
Sau khi đến Lâm gia trang con mèo nhỏ liền nhảy khỏi cái ôm ấpcủaMặc Thư Kỳ chạy mất, điều này làm cho Mặc Thư Kỳ không biết nói gì.
Buổi tối, Lâm trang chủ nhiệt tình chiêu đãi các nàng. Khi nghe đến Mặc Thư Kỳ cứu nhi tử bảo bốicủabà sau đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ngoc-cua-ta/2626679/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.